Cà phê là loại thức uống dễ gây nghiện bởi vị đắng đầu lưỡi và hậu ngọt nơi cuống họng, giống như cuộc đời con người, sau những lần vấp ngã đau đớn sẽ đứng lên mạnh mẽ hơn trước. Cuộc sống bộn bề mọi lo toan, suy tính khiến chúng ta bỏ qua những cơ hội ngoảnh lại để nhìn nhận sự việc. Hãy dành ra một chút thời gian ngồi lại để nhâm nhi một tách cà phê, ngẫm về người, ngẫm lại mình, chầm chậm như giọt cà phê đang rơi xuống đáy ly hòa cùng những hạt đường trắng tinh. Nhiều người, không chịu được vị đắng của cà phê nên thường bỏ đường hoặc sữa cho bớt đắng. Tôi không cho đường hay sữa vào cà phê bởi tôi biết: phải nếm trải qua cay đắng mới cảm nhận được ngọt ngào đến lịm người. Cho dù vẫn tiếp tục phải uống cà phê đắng nhưng tôi vẫn không nản lòng vì dư vị ngọt ngào của nó. Cà phê đã trở thành một món ngon dành cho tâm hồn mỗi người, người tìm đến cà phê khi có những tâm sự, trăn trở, người tìm đến cà phê như tìm một nguồn cảm hứng sáng tạo trong công việc, người tìm đến cà phê đơn giản như một cách thưởng thức cuộc sống! Cà phê không phải là thú thanh thản như trà, càng không mạnh mẽ bạo liệt như rượu. Người thưởng thức nhẹ nhàng cho rằng cà phê là gạch nối giữa niềm vui và nỗi buồn. Với ai đang muộn phiền, cà phê càng day dứt như một bản nhạc có nhiều dấu lặng. Còn những kẻ môn đồ của giáo phái cà phê thì cho đó là người đàn bà mang bùa ngải trong mình. links:
| |